ALBUM TỰ CHỮA LÀNH

Thứ Tư, 2 tháng 10, 2024

CÓ CHỐN NÀO LÀ BÌNH YÊN?

Để Nước Cuốn Đi



Vài người hỏi mình sống ở đâu mà bình yên thế, xinh đẹp thế, khi nhìn thấy những bức ảnh mình chụp. Thực ra, nếu bạn tới thành phố mình, bạn chắc sẽ choáng ngợp bởi sự xô bồ của giao thông(lượng ô tô quá nhiều), con người thì vội vã nên có đôi chút bàng quan với xung quanh. Rồi cảnh đẹp trong những bức hình của mình ở đâu chẳng thấy nhỉ. Bạn có thể sẽ thất vọng vì hiện thực có vẻ khác xa trong tưởng tượng và hình dung của bạn

Thực ra, những gì mình chụp nó vẫn ở đấy. Nhưng chẳng ai chịu nhìn thấy. Vẻ đẹp tồn tại xung quanh ta, nhưng không ai nhận ra. Bạn bảo ở chỗ bạn chẳng có gì đẹp cả, ở nơi bạn sống chẳng bình yên chút nào. Nếu cho mình tới đó, mình sẽ chỉ cho bạn những điều bình yên. Bởi bình yên tồn tại sẵn trong tất cả mọi thứ. Ta luôn nghĩ vẻ đẹp và sự bình yên ở nơi nào đó xa xôi, không thể nắm bắt, cũng như ta không nhận ra vẻ đẹp và sự bình yên vốn đã có sẵn bên trong mình

Có người khi sống qua vài thành phố, ở nơi nào họ cũng chỉ lắc đầu tệ lắm, đô thị thì ồn ào, thành phố yên tĩnh thì buồn quá, nơi mát mẻ thì lạnh quá, nơi ấm áp thì nóng quá…Thực ra đó là do tâm của Người không an, nếu không an thì chẳng có nơi chốn nào giúp Người an, cũng chẳng bên cạnh ai thấy an cả,... Không có chốn nào là hoàn hảo, và không có ai là hoàn hảo đâu. Nếu như nơi đâu Người cũng chỉ thấy cái xấu, giống như nhìn ai cũng chỉ thấy họ tồi tệ. Thì làm sao Người thấy được cái đẹp còn tồn tại

Cũng như là tâm ta hỗn loạn, thì ở nơi đẹp nhất ta cũng không thể thấy vẻ đẹp của nơi đó, và ở cạnh người tốt nhất ta cũng chẳng thể thấy vừa lòng.

Nhiều người trong số chúng ta cứ luôn đi tìm một chốn bình yên cho bản thân, ta đi tìm một ngôi nhà thật to đẹp hay sang trọng, toạ lạc ở vị trí đắc địa, ta tới những thành phố phát triển bậc nhất, với thật nhiều tiện ích và hiện đại, ta cũng bỏ phố về rừng, bỏ thành thị về nông thôn, rồi từ quê lại quay về phố…Nhưng đôi khi đó không phải là điều ta thật sự muốn, ta chỉ đang đi tìm một nơi nào đó có thể mang lại cho ta sự hạnh phúc, sự bình yên. Và khi nó không mang lại được cho ta bình yên như ta kỳ vọng, ta lại miệt mài đi tìm một nơi chốn khác, nếu vẫn không thoả mãn, ta sụp đổ, ta trống rỗng, và khổ đau

Thật ra, bất cứ nơi chốn nào cũng có thể là nơi ta sống. Dù là chốn thành thị xô bồ, hay ngọn núi hẻo lánh xa xôi. Không có công thức chung nào dành cho tất cả. Chỉ là ta cần phân biệt, trái tim ta thôi thúc ta đi tới lựa chọn đó, hay ta ở đó bởi tâm trí ta quá nhiều tiếng nói được tạo ra bởi những nỗi sợ?

Những nỗi sợ như là ở đây ta mới kiếm được tiền, nơi khác sẽ không có công việc như ý, con cái mới được học tập trong môi trường tốt nhất, tiện ích mới đủ đầy đáp ứng niềm vui cuộc sống, như là nơi chốn mới sẽ có thử thách và bất trắc…Những nỗi sợ này cũng là bình thường thôi, nhưng ở chỗ nào thì ta cũng đâu biết được chuyện gì sẽ đến với mình, hàng ngày cuộc sống vẫn mang đến cho ta quá nhiều sự việc bất ngờ đấy thôi

Hãy phân biệt cảm giác chán ghét nơi mình ở và thôi thúc muốn rời đi. Cả hai điều này có thể vẫn tồn tại nỗi sợ. Nhưng chán ghét đôi khi vì ta chưa thật sự sống trọn vẹn với nơi chốn đó để thấy vẻ đẹp của nó, còn thôi thúc muốn rời đi là khi trong trái tim ta biết rõ, ta không còn duyên nợ ở đây, hay ta đã biết ta cần phải đến một nơi khác. Nếu không thôi thúc mà ta chỉ muốn thay đổi, thì ta chỉ đang trốn chạy. Nếu trái tim ta thôi thúc, mà ta vẫn còn nỗi sợ, hãy dám đi theo trái tim mình mách bảo, bằng cách nhìn thật sâu vào nỗi sợ của mình. Đừng sợ sự thay đổi, bởi vì trái tim bạn biết rõ lý do mình cần phải làm nó

Còn nếu như ta chưa rõ mình muốn gì, thì ta có thể tiếp tục lựa chọn đó, hoặc cho phép mình thử với các lựa chọn khác. Cuộc sống này ngắn lắm, chẳng có gì thuộc về ta, chỉ có lựa chọn là của ta mà thôi, ta hãy tự quyết định cuộc đời của mình

Và đã lựa chọn ở đâu, hãy học cách để tìm thấy vẻ đẹp xung quanh, như là nhìn thấy vẻ đẹp trong chính bản thân mình. Nếu đã không thể thấy được vẻ đẹp trong những điều rất đỗi thường nhật hay thậm chí tầm thường, thì vẻ đẹp xa hoa lộng lẫy cũng sẽ không thoả mãn được ta

Nếu bạn hỏi sống trong thành phố xô bồ đó, mình có thấy căng thẳng không. Thì câu trả lời là có chứ, nhưng không phải là toàn thời gian. Mình thấy hiện thực là thế, thấy biết sự thật chứ không chối bỏ, nhưng không chỉ tập trung vào khía cạnh chưa tốt. Thấy sự thật chỉ để cho ta hiểu căn nguyên nó tới từ đâu, và thấu biết cuộc sống, học cách chấp nhận. Phần lớn thời gian mình tập trung vào chánh niệm những vẻ đẹp của cuộc sống, nó không chỉ là bầu trời sau cơn mưa, sự thay đổi của mùa, thời tiết mỗi ngày, điều gì mới diễn ra ở những cái cây, mặt hồ, những chú chim vào hôm nay dù chỉ ở ngay nhà mình,…mà mình còn thấy vẻ đẹp ở cả những con người xung quanh đang sống, ở trên vỉa hè, ở chợ, ở ngay trên đường đi…Những điều làm mình rung động đôi khi chỉ là những thứ chẳng ai quan tâm như chiếc lá thủng lỗ chỗ vì sâu ăn, chú bướm với đôi cánh mỏng manh dưới ánh nắng một buổi trưa hè…

Còn bạn, điều gì khiến bạn cảm thấy bình yên? Hãy thử nhớ lại cảm giác của bạn khi cảm thấy điều đó, và hãy lặp lại chúng trong cuộc sống của mình. Hãy nhớ lại ngày thơ bé, điều gì đã khiến cho bạn hồn nhiên và ngẩn ngơ, thực ra là vì tâm sáng trong của bạn đã mang bình yên ra bên ngoài đấy ^^. Nên là, bình yên vốn sẵn bên trong bạn, hãy chạm vào nó, thật khẽ khàng

Yêu thương và bình an là bạn,

Để Nước Cuốn Đi

About the Author

Để Nước Cuốn Đi / Blogger

Hãy để tình yêu mộc mạc của mình đánh thức tình yêu có sẵn trong bạn ❤️

0 comments:

Đăng nhận xét