ALBUM TỰ CHỮA LÀNH

Thứ Bảy, 21 tháng 9, 2024

TA CÓ SỨ MỆNH SỐNG ĐẶC BIỆT HƠN NGƯỜI KHÁC KHÔNG?

Để Nước Cuốn Đi


Phải nói thật là mình cảm thấy nhẹ nhõm khi thấy trào lưu “sứ mệnh” đã hạ nhiệt theo thời gian. Tuy nhiên, không hiếm lần một số bạn tới và nói cho mình nghe “sứ mệnh” của họ. Nguy hiểm hơn là vài bạn đang trong giai đoạn trầm cảm kéo dài, được người khác nói rằng “bạn bị như vậy là do bạn có sứ mệnh đi giúp đỡ người khác đấy”…

Tại sao câu nói đó lại nguy hiểm cho người trầm cảm. Bởi vì người trầm cảm tinh thần vốn đã không tỏ tường, nên rất dễ bị các khái niệm làm cho rối trí... Cái họ cần phải là được hướng dẫn tìm về nguyên nhân gây ra khổ đau, chứ không phải xoá bỏ khổ đau bằng những chấp niệm mới

Người có khả năng giúp đỡ bạn phải là người cho bạn cảm giác càng ngày càng tự do, càng tháo gỡ được vướng mắc, đối diện được với con người thật sự của bạn, chứ không phải có thêm ràng buộc và dính mắc. Người thật tâm giúp bạn, là hướng dẫn bạn quay về bản tâm chân thật của bạn, chỉ ra được nỗi khổ niềm đau trong bạn và cùng bạn đi vào nội tâm, chấp nhận và chăm sóc lại em bé khổ đau của mình. Muốn vậy thì họ phải có khả năng thấu cảm và hiểu rõ chính mình, nhưng nếu họ còn chưa giải phóng được chính mình, họ sẽ giúp bạn giải phóng chính bạn như thế nào đây? Nếu bạn còn chưa giúp được bản thân, vậy “sứ mệnh” của bạn sẽ giúp đỡ được ai?

Nghĩ rằng “tôi có một sứ mệnh quan trọng/đặc biệt” khiến ta có thêm một dính mắc. Nó là một “cái tôi ảo tưởng” mình xuất chúng và ưu tú. Thế nhưng ảo tưởng từ tầng tâm trí chỉ khiến ta thoả mãn và khoan khoái tạm thời, vì nó giống như các chất gây nghiện, khiến ta thấy kích thích và vui vẻ, nhưng lại diễn ra ngắn ngủi. Khi hiệu ứng đó dừng lại, ta bắt đầu lại cảm thấy trống trải và khổ đau, và lại muốn đi tìm “chất kích thích” nhanh chóng, ví như dính mắc trên, ta có thể sẽ lại chìm vào “ru ngủ chính mình”. Càng tìm cái gì đó để rời xa những nỗi khổ niềm đau mà ta cần phải đối diện , càng ngày ta càng khó để chấp nhận chúng. Và vậy nên, tinh thần ta có khả năng chỉ trở nên tệ hơn

Việc nói rằng bạn bị vậy “do có sứ mệnh” hoặc “do Nghiệp” bản chất không khác gì nhau. Mình từng nghe một cô gái khuyết tật nói rằng: “những người sinh ra có tật đã là kém may mắn hơn người khác rồi, sao phải nói do nghiệp của họ để khiến họ chạnh lòng hơn”. Là bởi, những người nói câu đó là do họ chưa hiểu “Nghiệp là gì”. Người nghe lúc này mà nội tâm chưa vững, có thể mang vác vào lòng sự hoang mang, ngậm ngùi và đổ lỗi cho bản thân tồi tệ hoặc trách móc cho số phận của mình

Người mang theo niềm tin mới: “tôi đặc biệt” hay “tôi tồi tệ” thực ra đều xuất phát từ đứa bé tổn thương bên trong. Đó là những con người đã không tin rằng mình có giá trị, đã luôn phủ nhận bản thân, đã luôn phán xét và chỉ trích chính mình…Cho nên, những niềm tin đó mới có thể thâm nhập vào họ, khiến cho họ cảm thấy đồng điệu trong tâm trí. Khi tôi không biết “mình là ai”, tôi phải đi tìm mình. Việc tìm “tôi là ai”, không phải là khoác thêm những niềm tin hay diện mạo – “chiếc áo” mới, mà phải là quay về ý thức chính mình

Tự do đích thực không phải là thêm lớp áo mới che đi lớp áo cũ, mà phải là gỡ bỏ được dần các lớp áo

Bạn biết không, vạn vật trong vũ trụ này đều có sứ mệnh. Đó chính là: biểu hiện cho “toàn thể” - hay cho thế giới thấy “sự sống” của mình. Cỏ dại có sự sống của cỏ dại, và côn trùng hay vi khuẩn, một cơn gió hay một đám mây bay cũng đều có sự sống của nó. Sứ mệnh của một nhà khoa học hay một người nông dân đều đẹp đẽ như nhau, đó là biểu hiện sự sống của họ, và chẳng ai đặc biệt hơn ai. Khi bạn trao sự sống của mình cho một người bán rau, họ đang cho bạn cơ hội thấy sự sống của họ. Nếu không có sự hiện diện của con người này, thay bạn mang tới thức ăn, thay bạn nắng mưa trồng trọt, bạn đâu có cơ hội để dễ dàng thưởng thức thực phẩm. Nhìn vào bó rau bạn được trao, bạn sẽ thấy sứ mệnh của chúng. Đó là cả một cuộc đời từ hạt mầm cựa mình trong đất, đón nhận bao nắng gió và nhọc nhằn cuộc sống, trở thành sự xanh tươi, trở thành sức sống mãnh liệt với đời. Và khi nhìn được mọi sự sống biểu hiện bằng “sứ mệnh hiện hữu” qua mắt bạn, bạn sẽ nhìn được vào sự sống bên trong chính mình, là sự tồn tại của bạn, “sứ mệnh của bạn”

Sống, đã là một sứ mệnh, là sứ mệnh hiện hữu. Đừng nghĩ rằng bạn bé nhỏ, hay điều gì bé nhỏ. Nếu giác ngộ được điều này, bạn sẽ không cần phải đi tìm, cũng không cần ai khẳng định cho bạn, bạn sẽ biết trân trọng mình, cũng như trân trọng mọi thứ có mặt trên cuộc đời này, dù là một hòn sỏi vô tri vô giác. Mà vậy thì, đừng vội biết gì xa xôi, hãy biết chính mình trước. Ta thế nào, và ta ra sao, ta có biết ta đang là?

Đã bao giờ, ta thấy ta ở trong vũ trụ, và cả vũ trụ là ta?

Thương yêu và bình an là bạn,

Để Nước Cuốn Đi

About the Author

Để Nước Cuốn Đi / Blogger

Hãy để tình yêu mộc mạc của mình đánh thức tình yêu có sẵn trong bạn ❤️

0 comments:

Đăng nhận xét