Những câu chuyện nhỏ,
Có cô bé đến chơi nhà cậu bạn thân, mẹ cậu vắng nhà, trưa hôm đó cô nấu cho hai bố con món canh tép đơn giản và chút thịt kho. Thế mà hai bố con ăn ngon lành và không ngừng tấm tắc khen, lúc cô ra về, bố cậu bé còn dặn hôm nào cô lại ghé chơi nhé. Cô không hiểu vì sao mình chỉ nấu đơn sơ, mà biểu cảm hai người kia hạnh phúc đến vậy. Thì ra, vì mẹ cậu bé hàng ngày bận đi làm đến nỗi chỉ có thể đặt đồ ăn về cho hai bố con. Bố con cậu bảo, đã chán ngấy cảnh cứ phải ăn đồ hàng, ngày nào cũng ăn không hết phải bỏ, nhưng chẳng hiểu sao, đồ ăn cô nấu giản dị, mà lại ngon miệng vô cùng. Ừ, cái mà bố con cậu bé cần, đâu chỉ là đồ ăn, đó còn là tình thương, sự quan tâm và chăm sóc của một người phụ nữ. Thế nên, bữa ăn của cô bé chỉ như giọt nước nhỏ cũng có thể làm mảnh đất khô cằn trở nên sống động
Một cô bé khác, có mẹ đi làm, còn bố lo việc nội trợ, phần lớn thời gian em được chăm sóc bởi bố. Em vẫn ngoan, học giỏi, nhiều bạn bè. Thế nhưng có một sự vắng mặt biểu hiện của nữ tính ở trong em. Em thích mặc đồ con trai, chơi game bạo lực, em không biết chăm sóc bản thân như nấu ăn, tắm rửa, giặt giũ,…cho nên em cũng không biết chăm sóc bất cứ ai hay điều gì. Em có những thói quen giống như một cậu bé, những nét tính cách và hành động vụng về và khô cứng, như bố em vẫn thường thể hiện. Vẻ bề ngoài gai góc và tỏ ra bất cần của em không che giấu được mong muốn sâu thẳm trở nên dịu dàng, bớt bực dọc và kiên nhẫn hơn. Thì ra, sự nữ tính của em vẫn luôn ở đó, chỉ là nó đã không được nuôi dưỡng và ôm ấp từ mẹ của em.
Một người phụ nữ trung niên, cô đã rời bỏ gia đình đi xuất khẩu lao động 20 năm, để lại ba đứa con với người chồng nát rượu. Cô và mọi người luôn nghĩ, tại sao cô gửi tiền về xây nhà, mua đất, lo ăn học cho con, giàu có không thiếu gì, mà con thì phá, chồng thì rượu chè?. Cô không hề biết rằng, những đứa trẻ thiếu thốn tình yêu thương của mẹ, biết tìm tình thương và niềm vui ở đâu, để che lấp sự lạc lõng và buồn khổ của mình? Cô có bao giờ biết rằng, hai đứa trẻ đầu tiên đều tan vỡ gia đình nhỏ của chúng, chỉ vì chúng không biết làm cách nào để yêu thương, làm cách nào để hạnh phúc? Liệu cô có biết, người chồng của cô chán ghét bản thân, vì thấy mình thật tệ, nên tìm đến cái gì đó để quên đi thực tại và chính mình, với gia đình hoàn toàn thiếu vắng sự chăm sóc và nữ tính thiêng liêng?
Cô gái trẻ nọ, với mức lương 5 triệu, đủ trả cho bà giúp việc trông coi đứa con của cô. Cô tự hỏi mình đang làm gì với cái công việc chán ghét đã 10 năm liền này, và tại sao con mình chỉ bám dính bà giúp việc, chỉ ngủ với bà, sờ “ti” bà và chẳng thiết tha gì mẹ? Cô có biết rằng, nếu ngày nào đó, khi đứa bé lớn và “xa cách” mẹ mình, có thể “xa cách” với cả con mình, liệu cô có trách đứa trẻ vô tâm, lạnh lùng,…khi mà cô đã không dành cho chúng những tình cảm quan tâm và thiêng liêng nhất của một người mẹ?
Rất nhiều người phụ nữ bây giờ đang giống cô gái trẻ trên. Họ đi làm, nhưng tiền lương của họ đôi khi chẳng đủ để lo cho con mình. Vì đi làm, nên họ phải sắm máy vắt sữa, túi trữ sữa, máy hâm sữa, máy tiệt trùng sữa, miếng lót thấm sữa cho mẹ, núm ti giả, sữa công thức,…Chưa kể, mẹ bỉm sữa còn lạc trong một ma trận và tiêu dùng cho các loại sách vở, phương pháp, khóa học, chăm sóc bé,… với đủ thứ tiền phải chi. Vì không có thời gian với con, nên họ thuê người giúp việc, mua đồ chơi, ti vi, điện thoại, máy tính bảng,…những máy móc vô tri và vô hồn để thay họ chăm sóc trẻ. Kế đến, họ còn phải sắm sửa rất nhiều quần áo, trang sức, phụ kiện, thẩm mỹ - làm đẹp, mỹ phẩm…đôi khi là mệt mỏi vì phải chạy theo xu hướng hay không được trở nên lạc hậu so với các phụ nữ công sở khác, những thứ tiền trên đầu rơi xuống như tiền liên hoan công ty, tiền cafe, ăn uống tiệc tùng…
Và thế là họ phải ra sức kiếm tiền hơn, hoặc đặt áp lực lên người đàn ông nhiều hơn. Vì cả gia đình còn mong muốn sắm sửa vật chất và sở hữu thêm nhiều của cải khác. Trong khi, nếu họ dành được những năm tháng đầu đời quan trọng và thời gian cho đứa trẻ, sẽ không có một số tiền lớn cần được tạo ra, hay áp lực gia đình sẽ giảm bớt. Họ sẽ bớt căng thẳng với môi trường làm việc (nhất là những công việc mà họ không thật sự yêu thích hoặc quá nhiều áp lực, nặng nhọc) hay mù quáng chạy theo chủ nghĩa tiêu thụ.
Vấn đề lớn nhất chính là nếu họ theo đuổi công việc thì họ sẽ không thể hoặc không có thời gian chăm sóc được gia đình vẹn toàn. Còn nếu họ vừa muốn đảm nhận công việc thật tốt, vừa chăm lo cho gia đình. Thì sự mâu thuẫn này sẽ khiến cho phụ nữ phải đối mặt với một sự căng thẳng vô cùng lớn. Họ có thể mất sức ở nơi làm việc, sau đó chạy về nhà trong tình trạng vội vã, nhanh chóng lao vào nội trợ và dọn dẹp nhà cửa. Lúc nào cũng cảm thấy đầu bù tóc rối, không đủ thời gian, phải gánh vác quá nhiều, tệ hơn là họ không biết san sẻ với chồng mình, và không ai thấu hiểu cho họ. Họ có thể trở nên dễ cáu kỉnh, bực dọc, dễ nổi nóng và mất bình tĩnh, mệt mỏi và ảnh hưởng sức khoẻ, thậm chí là rơi vào trầm cảm
Và khi mà một người phụ nữ mệt mỏi và căng thẳng, cô ấy không còn đủ sức để yêu thương nữa. Cô ấy không thể dành cho chồng con mình sự chăm sóc, nhẫn nại, bao dung, quan tâm mà cô ấy vốn có. Bởi vì tính nữ đã bị tắc nghẽn, cô ấy cũng không còn dễ dàng cảm nhận được sự bình yên nội tâm của mình. Cô sẽ khó để dành sự dịu dàng, trìu mến và ân cần cho chồng và những đứa con. Có quá nhiều sự bức bối và lo toan đè nặng lên trái tim, đầu óc cô có thể đang quay cuồng trong công việc, những mối quan hệ, tiền bạc và vật chất. Bất cứ điều gì cũng khiến cô có thể mất kiên nhẫn, sẽ dẫn tới vô thức trút giận lên chồng con. Phụ nữ là trái tim của ngôi nhà, trái tim héo hon, ngôi nhà sẽ héo hon và mất sinh khí.
Mâu thuẫn từ chính trong gia đình mà thành biểu hiện ngoài xã hội. Nhiều ông chồng đi tìm niềm vui bên nhậu nhẹt chỉ để tránh phải đi về không gian tù túng là nhà. Những đứa trẻ vùi mình trong game, điện thoại, thử một cái gì đó mới lạ với bạn bè, vì chúng chẳng còn kết nối với nhà. Vì sao những người đàn ông và những đứa trẻ cần phụ nữ, vì họ rất ít tính nữ hoặc chưa bộc lộ được tính nữ, và chỉ có người mẹ/người vợ mới giúp được cho họ có tính nữ lành mạnh và bình yên. Khi đứa trẻ lớn lên thiếu tính nữ, thiếu sự quan tâm chăm sóc và bình an của người mẹ, chúng sẽ có lỗ hổng lớn trong trái tim. Chúng sẽ không biết yêu thương, không biết cách làm cho mình hạnh phúc, và chúng có thể làm bất cứ điều gì, kể cả tàn phá chính mình hoặc ngoài kia, để lấp đầy chỗ trống trong lòng. Đứa trẻ đó khi trở thành người lớn, mà vẫn không cảm nhận được tính nữ ở một người phụ nữ, sẽ trở thành một người lớn lạc lõng vô định, vì thế giới gần gũi nhất với chúng chưa bao giờ yên ả và bình an
Khi ba mẹ đều bận rộn đi làm và cật lực kiếm tiền, về nhà họ sẽ cạn kiệt năng lượng. Người chồng không được xoa dịu bởi sự bình yên bên người vợ, người vợ không được thấu hiểu, còn đứa trẻ trở nên quá phiền nhiễu. Ba mẹ chúng có thể quá mệt mỏi, nên không còn sức để dành thời gian cho con. Họ muốn con ngồi yên, nên để chúng xem tivi, chơi trò chơi điện tử, ép chúng học bài, và đặt đồ ăn nhanh vì quá mệt để nấu nướng. Họ không có thời gian để cùng con đọc sách, làm việc nhà cùng nhau, cùng nấu ăn để có bữa ăn lành mạnh và ấm áp, trồng cây, đi dạo trong rừng/trong công viên, làm đồ handmade, lắng nghe con kể chuyện,...Họ cảm thấy đứa trẻ thật đòi hỏi khi chúng muốn gì đó. Thực ra, chúng chỉ muốn được ba mẹ yêu thương, quan tâm, lo lắng và dành thật nhiều thời gian cho chúng. Chúng quá bé nhỏ và đơn độc trong thế giới này, chúng chỉ là những đứa trẻ nhìn cuộc sống ngây thơ và người duy nhất chúng có thể tin tưởng là bố mẹ.
Trong thế giới hiện đại này, nguy hiểm hơn khi một đứa trẻ bị bỏ mặc tự khám phá thế giới, thông qua những thiết bị công nghệ và mạng xã hội, mà không cần biết đúng hay sai. Chúng tiếp nhận bất cứ thông tin nào mà chúng thấy và hầu hết là tự động “gợi ý”. Hại nhiều hơn lợi, tiêu cực nhiều hơn tích cực, đầu óc trẻ chưa biết lọc thông tin, nên chúng có thể nhìn cuộc sống trở nên lệch lạc và méo mó. Càng đau khổ và cô đơn, chúng càng sa đà vào những niềm vui bốc đồng và ngắn hạn để quên đi thực tại. Sau đó chúng ta lại trách phạt và mắng chúng là hư hỏng không, khi chúng ta đã bỏ mặc chúng, để xã hội vẽ bất cứ cái gì lên trái tim non nớt của chúng?
Hệ quả là trẻ em trong gia đình đó sẽ phải đối mặt với nhiều vấn đề về thể chất và tinh thần. Gặp các chuyên gia trị liệu và có thể sẽ có những bất ổn trong tâm lý đối với cuộc sống. Còn bản thân cha mẹ có thể phải dùng thuốc để giảm căng thẳng, hay thậm chí ly hôn vì thiếu sự kết nối với nhau bao gồm giao tiếp chân thành và thời gian vun đắp tình cảm. Vậy là họ sẽ phải kiếm thêm nhiều khoản tiền để mua sắm vật chất vì nghĩ nó sẽ giúp con mình trở nên vui vẻ, chi trả cho các chuyên gia trị liệu hoặc trả những khoản thù lao cho các luật sư phụ trách ly hôn
Người phụ nữ mệt mỏi vì gánh vác quá nhiều hoặc người đàn ông cảm thấy mình phải làm vai trò của người phụ nữ sẽ tạo ra rất nhiều căng thẳng và mâu thuẫn cho mối quan hệ. Phụ nữ có thể kỳ vọng vào người chồng của mình và cho rằng anh ta kém cỏi. Người chồng sẽ phán xét bản thân và cảm thấy mình không có giá trị gì mấy bởi bản năng đàn ông và sự nam tính của anh ta đã không được động viên, phát huy và biểu hiện. Họ có thể sẽ chỉ nhìn vào những gì đối phương mang lại ở phương diện vật chất, tài sản, sự yếu kém họ cho là mà không cảm nhận được bất cứ phẩm chất nào của nội tâm được nuôi dưỡng. Họ có thể không ngừng so sánh hoặc trách móc đối phương. Đứa trẻ sẽ không biết sự hoà thuận và hạnh phúc gia đình là gì, mà chỉ biết ghi nhớ mô thức đó và mang vào xã hội để lặp lại hành vi và đối xử với những người mà chúng gặp trong tương lai
Bất chấp tinh thần của ba mẹ và những đứa trẻ ra sao, những thứ họ chi tiền có vẻ sẽ hữu ích hơn cho nền kinh tế. Nhu cầu được tạo ra nhiều hơn, và chủ nghĩa tiêu thụ giúp họ đáp ứng được việc vì sao phải kiếm thêm thật nhiều tiền. Họ có thể có rất nhiều tiền, nhưng lại có rất ít hạnh phúc. Phụ nữ tham gia vào thị trường lao động nhiều hơn, bao gồm cả thị trường lao động của nam giới, đồng nghĩa với việc tỉ lệ cạnh tranh cao hơn, và tất cả mọi người đều cảm thấy căng thẳng về việc làm. Họ sẽ không ngừng nhìn vào những gì người khác “có” hoặc “đang thực hiện” để chạy theo và chứng tỏ bản thân trong một nỗ lực mệt mỏi, vì không muốn mình trở nên khác biệt hoặc tụt lùi trong xã hội
Phải chăng, để đạt được nhiều lợi nhuận hơn, những người quyền lực nhất đã lợi dụng chủ nghĩa nữ quyền - dưới vỏ bọc vì phụ nữ để tiếp tục bóc lột phụ nữ, bằng cách đẩy phụ nữ ra đường, tham gia vào bộ máy làm việc và cạnh tranh với đàn ông, tạo thêm lực lượng lao động mạnh mẽ và kiên cường cho tư bản, cống hiến toàn bộ tuổi trẻ, sức khoẻ, gia đình và cả bình an cho sự phát triển của nền kinh tế?
Chúng ta sẽ phải nghiêm túc suy nghĩ lại mong muốn thật sự của bản thân, hạnh phúc của chính mình và gia đình một cách tỉnh táo trước khi phải gắng hoà nhập và tìm sự công nhận của xã hội
Thương yêu tới bạn,
0 comments:
Đăng nhận xét