Như mình đã từng mô tả về hình ảnh người đàn ông đã biến động ra sao từ thưở sơ khai đến nay, cộng với các bài viết làm nền gần đây, bài viết quan trọng này mình sẽ khát quát lại sự biến động và thay đổi của hình ảnh người phụ nữ.
Từ thuở sơ khai, khi nhận ra nếu thế giới con người chỉ có đàn ông, cuộc sống sẽ trở nên thật buồn tẻ, tạo hoá đã tạo thêm người phụ nữ. Ban đầu, phụ nữ xuất hiện ở thế giới này tựa như một nữ thần, vạn vật hiểu rằng cô ấy là biểu tượng của tính nữ - giống như mẹ Trái Đất, như biển cả, như nước, và mặt Trăng. Cô ấy đã gieo trồng nên những hạt giống của sự sống tiếp nối loài người, là biểu tượng của cái đẹp và hiện thân của hoà bình. Quyền lực của cô ấy không phải là tranh giành, cướp đoạt, củng cố vị thế hay tạo ra khổ đau, quyền lực của phụ nữ ban đầu là trí tuệ tâm linh cổ đại, nơi kết nối vạn vật cùng nhau trong tiếng hát và những bài ca của sự yêu thương và hợp nhất mọi sự sống trên hành tinh
Thế nhưng lòng tham của con người ngày càng phát triển, những xung đột xảy ra là không thể tránh khỏi và sự tranh giành quyền lực diễn ra giữa những người mạnh nhất là tất yếu. Sự cạnh tranh đó ban đầu đến từ những người đàn ông muốn bảo vệ lãnh thổ hoặc đi tìm kiếm thức ăn. Sau đó, nó trở thành những cuộc đối đầu và mong muốn có được nhiều hơn cái mình cần. Nhiều nền văn minh đã ra đời, lụi tàn, và con người đã đặt chân đến mọi nơi trên thế giới
Khi chạy theo tham vọng và quyền lực, tính nam độc hại bắt đầu phát triển nhiều hơn. Trong thế giới của con người trung đại, lúc bấy giờ có quá nhiều tài nguyên và đất đai, những người đứng đầu lập ra chế độ quân chủ chuyên chế, là hình thức của chế độ phong kiến, trị vì bởi các ông vua cho các vùng lãnh thổ. Phát triển mạnh mẽ từ thế kỷ IX – XV, ở châu Âu và Trung Quốc. Trong quá trình củng cố sức mạnh, người ta áp dụng cả quyền lực lên phụ nữ để mở rộng và phát triển tham vọng, lợi ích cũng như kiểm soát và điều hành con người
Bởi vì phụ nữ yếu đuối và không có sức mạnh thể chất, nên họ có thể đã biến phụ nữ thành nô lệ, hoặc làm những công việc hầu hạ. Phụ nữ trong thời đại phong kiến có rất nhiều quyền bị hạn chế, như không được đi học, giới hạn về tự do trong hôn nhân và cả quyền tự do sở hữu cuộc đời mình…Điều này ít nhiều đã làm cho tính nữ phát triển theo chiều hướng cam chịu, phục tùng. Sau đó phát triển một số tính nữ độc hại như tin rằng bản thân là phụ nữ thì sẽ không được có quyền lợi, cuộc đời mình sinh ra là phải phục dịch gia đình dù họ đúng hay sai, là chấp nhận thiệt thòi và bất công, chịu đựng uất ức và đau khổ, bản thân không xứng đáng được lên tiếng và đòi hỏi, bảo bọc và tôn sùng giới tính nam, cho rằng nhu cầu và mong muốn hạnh phúc của mình là ích kỷ và sai trái. Họ tin rằng giới kia luôn đúng, luôn có quyền và họ dạy con gái mình phải trở thành người tiếp nối tổn thương trong tính nữ này và tạo thành một sự sang chấn liên thế hệ. Đây là một biểu hiện của việc đánh mất tình yêu bản thân và tạo thành một sự tắc nghẽn lớn trong tính nữ ban đầu
Có lẽ vì chịu sự bất công và áp bức trong chế độ quân chủ quá lâu, khi nền cách mạng tư sản lên nắm quyền, các quy tắc luật lệ và hình thức cũ bị gỡ bỏ, phong trào nữ quyền xuất hiện và nổi dậy mạnh mẽ ở thế kỷ 19 và đầu thế kỷ 20. Phong trào nữ quyền ở phương Tây trải qua ba đợt phát triển: làn sóng thứ nhất liên quan đến bầu cử và bình đẳng chính trị, làn sóng thứ hai liên quan đến văn hoá và xã hội (đặc biệt liên kết với phụ nữ da màu và các nước đang phát triển khác), làn sóng thứ ba bổ sung thêm tài chính và truyền thông.
Ban đầu, chủ nghĩa này được thực hiện bởi mục tiêu vì phụ nữ nói chung, và đem đến kết quả rất tốt. Phụ nữ đã có được sự công bằng mà họ lẽ ra phải có, công việc, học tập, tự do, bảo vệ khỏi bạo lực gia đình, không bị phân biệt đối xử ở nơi làm việc hay trong xã hội, được trả lương, được ly hôn và được coi trọng những quyền hạnh phúc của một con người.
Thế nhưng, lúc này có một sự thúc đẩy đằng sau “nhóm phụ nữ - tổ chức hoạt động” vì nữ quyền ban đầu. Họ bắt đầu quan tâm đến quyền lực, thứ quyền lực mà tính nam độc hại sở hữu…Họ muốn trở nên ưu tú và vượt trội, được khuất phục, được kiểm soát và được thống trị. Bằng cách tuyên truyền, vận động, đả kích, cạnh tranh gắt gao,…họ nhắm vào cảm xúc nhiều hơn là hành động. Họ đã không thay thế 80% nam giới ở tất cả lĩnh vực như khoa học, công nghệ, kỹ thuật, toán học, và những công việc nặng nhọc đòi hỏi thể chất cơ bắp. Sự thật là chỉ khoảng 20% phụ nữ thật sự hứng thú với sở thích của nam giới(số liệu này bạn có thể lấy ở trong trường đại học là một ví dụ). Thay vào đó, họ chỉ tập trung nhấn mạnh vào sự bất công, cảm xúc cá nhân, bất cứ một hình ảnh/tiếng nói nào khiến họ cảm thấy bị phân biệt, bị xem thường và đang áp bức, họ trở nên nổi giận và kéo theo cộng đồng nổi giận.
Họ khẳng định sự khác biệt của nam và nữ chỉ đến từ văn hoá, chứ không đến từ cấu tạo sinh học và khoa học. Họ tin rằng đàn ông vốn dĩ là bạo lực, và chế độ phụ hệ luôn tồn tại ở bất kỳ đâu. Thực tế, những người nắm quyền mới là người quyết định chế độ, và nếu người đàn ông xuất hiện tính nam độc hại là vì họ đã sống ở trong chế độ đó, và đó là một tổn thương tính nam, chứ không phải bản chất của họ. Hơn thế, đàn ông trên thế giới, nếu đang ở trong tính nam lành mạnh – bản chất của họ, vẫn đang ra sức để bảo vệ phái yếu. Và rõ ràng là, tạo hoá đã tạo ra cấu tạo sinh học và bản năng của đàn ông và phụ nữ khác nhau để bổ trợ cho nhau.
Quyền lực từ những người phụ nữ đó không còn là vì tình yêu, vì hoà bình, như thuở sơ khai. Mà chỉ vì lợi ích nhóm, quyền lực đó đã tạo ra sự kích động trong toàn thể phụ nữ và sự ghét bỏ, sợ hãi từ những người đàn ông, từ đó chia rẽ hai giới như kẻ thù của nhau thay vì nâng đỡ, thấu hiểu, chữa lành cho nhau và giải phóng định kiến, hận thù.
Bạn hãy quan sát những người phụ nữ phương Tây hay ở bất cứ đâu đang đấu tranh cho bình đẳng giới, năng lượng của họ không mấy dễ chịu, bởi vì họ luôn trong tình trạng gồng mình, phải đòi quyền lợi. Khi họ chỉ nói về cảm xúc của mình, họ đẩy sự phẫn nộ lên cao trào, vì họ chỉ đang tập trung vào cảm giác cá nhân. Nó giống như là cực bên này là của sự khuất phục, chịu đựng, thì họ đang ở cuối cực bên kia là sự phản kháng cực đoan, giận dữ và lên án
Thực tế là, chúng ta muốn có điều gì, chúng ta có thể trở thành nó, vì chúng ta đã có quyền làm điều đó, chúng ta không cần phải đấu tranh thêm nữa. Tất cả con người sinh ra đã bình đẳng, định kiến và giam cầm đã làm chúng ta mất bình đẳng, chứ không phải ta sinh ra để chiến đấu với nhau. Như thế chúng ta chỉ đang tạo thêm một chiến tranh khác. Cái chúng ta cần làm là tạo ra sự hoà bình bằng tình yêu thương, bằng sự thấu hiểu cho mình và cho giới kia, cho những khúc mắc và nỗi đau mà cả hai đã phải chịu đựng, và cảm hoá bằng tình thương nguyên thuỷ của tính nữ. Chúng ta không cần phải đấu tranh cho những thứ thuộc về chúng ta, là tự do, là tình yêu, là niềm vui sống. Tính nữ không nằm ở sự đấu tranh, nó đơn giản chỉ là thuận theo những gì bên trong trái tim ta mong muốn
Nữ quyền cố gắng khẳng định và chứng tỏ phụ nữ có thể làm được mọi việc của đàn ông, và đàn ông cũng sẽ phải làm mọi việc của phụ nữ. Đó không phải là bình đẳng. Bởi vốn lẽ tạo hoá sinh ra không hề bình đẳng, phụ nữ có thể sinh con còn đàn ông thì không, phụ nữ dễ khóc còn đàn ông thì không, phụ nữ nhiều cảm xúc còn đàn ông thì quá lý tính…Rõ ràng đặc tính của tính nam và tính nữ nguyên thuỷ, đặc tính trong bản chất của người nam và người nữ là hoàn toàn khác nhau. Đó không phải là một sự thiệt thòi, những đặc tính đó không thể đòi sự bình đẳng, chúng là thiên tính đẹp đẽ, là thiết kế hoàn hảo và món quà mà tạo hoá đã dành tặng cho mỗi giới
Khi đuổi theo nữ quyền, phụ nữ ở thời hiện đại đã từ chối tính nữ nguyên thuỷ của mình là sự yếu đuối, sự dịu dàng và yêu thương, sự chấp nhận, chăm sóc và nuôi dưỡng, để thay vào đó tính nam độc hại, như là sự nam tính gồng gượng, cạnh tranh, quyền lực,…
Xu hướng chứng tỏ bản thân có tính năng của đàn ông khiến cho phụ nữ phải phát triển tính nam bên trong trội hơn tính nữ. Chưa bao giờ người ta lại phát triển ra nhiều hình thức tranh đấu của đàn ông dành cho phụ nữ như vậy: những game bạo lực cổ vũ phụ nữ tham gia, những môn thể thao đòi hỏi sức mạnh thể chất và sự hiếu thắng, kích thích nam tính như quyền anh, cử tạ,…Tính nữ thoái trào là khi người ta có thể nhìn những người phụ nữ đánh nhau trên sàn đấu hay nổi khùng khi chơi game và coi đó là bình thường. Những áp lực, sự tham vọng, tính đấu tranh, người dẫn đầu…thúc đẩy phụ nữ trở nên cứng cỏi, đôi khi là lạnh lùng, hung bạo
Khi phụ nữ mải khẳng định bản thân họ ở ngoài xã hội, cùng lúc đó họ sẽ phải hy sinh những thứ khác, đó là gia đình, những đứa trẻ, sức khoẻ và sự bình an của họ. Điều quan trọng nhất là họ có thể bỏ bê đứa con và gia đình của mình. Nếu họ cho rằng đàn ông hay người giúp việc, trường học có thể làm thay họ việc đó thì không thể. Đàn ông đều không thể sinh con, đàn ông cũng không biết chăm sóc một đứa trẻ như thế nào một cách khéo léo và dịu dàng, đàn ông cũng không giỏi biến ngôi nhà thành tổ ấm, đơn giản vì trong huyết mạch của anh ta không có DNA của phụ nữ, anh ta không có năng lực đó. Nên không thể bắt đàn ông thế chỗ phụ nữ khi phụ nữ đang mải mê đi tìm kiếm danh tính ngang bằng với những người đàn ông khác. Sẽ không ai có thể thay thế một người mẹ, đứa trẻ cần tình yêu thương vô điều kiện và tính nữ trong suốt thời thơ ấu để có thể lớn lên lành mạnh và hạnh phúc, chứ không phải là vật chất và sự cô đơn
Khi gồng mình lên để chứng tỏ bản thân và làm được những điều mà đàn ông làm, phụ nữ có thể sẽ đặt kỳ vọng lên người đàn ông của mình và những người đàn ông khác. “Nếu như em làm được việc của anh, vì sao anh không làm được việc của em hay làm việc của mình giỏi hơn em?”. Sự kỳ vọng đó khiến cho đàn ông cảm thấy mình kém cỏi, hoặc áp lực, và thế là căng thẳng và mâu thuẫn xảy ra. Hoặc là cả hai cùng gắng đi khẳng định mình hơn dù thật sự thích hay không, hoặc sẽ tìm bất cứ điều gì không lành mạnh để xả bỏ sự mệt mỏi bên trong. Nhưng đây không phải là một cuộc cạnh tranh ngoài xã hội giữa hai người đàn ông với nhau, cũng không phải để phân chia công việc gia đình một cách bình đẳng tuyệt đối. Thế giới sẽ không đi theo chiều hướng tất cả đều làm được vì ai cũng có khả năng, sở thích, sức lực riêng. Câu hỏi đặt ra là tôi và bạn sẽ phải khẳng định mình đến bao giờ khi bậc thang này sẽ có bậc thang khác, hay chúng ta sẽ phải chấp nhận là chính mình và bù đắp khuyết thiếu cho nhau?
Nữ quyền hạ thấp giá trị gia đình và hạnh phúc lứa đôi. Vì đề cao sự độc lập và bình đẳng. Nhiều phụ nữ phương Tây theo xu hướng không còn muốn dung dưỡng cho gia đình của mình. Một người phụ nữ cảm thấy mình vất vả vì công việc ngoài xã hội, sẽ có khả năng cảm thấy vì sao mình lại phải gánh vác thêm công việc làm nội trợ. Họ ưu tiên sự tự do và thú vui của mình hơn những đứa trẻ, không mấy chú trọng trách nhiệm và cam kết với hôn nhân. Họ sẵn sàng ly hôn vì cảm thấy không có gì ràng buộc, dù cuộc hôn nhân có thể cứu vãn hoặc hai người chưa từng cố gắng xây dựng hết sức với nhau. Điều đó khiến cho tỉ lệ ly hôn cao nhất trên thế giới đều thuộc về những nước tiên tiến và nêu cao phong trào bình đẳng giới. Ở giới trẻ sau này, sự đánh tráo của tự do còn được thể hiện ở những việc như là sử dụng chất kích thích, buông thả trong tình dục, huỷ hoại bản thân vì đàn ông làm được thì phụ nữ cũng được làm
Làn sóng thứ ba của nữ quyền đã tập trung vào quyền sinh sản như là quyền phá thai nhưng nó chỉ giải quyết phần ngọn và đó không phải là một hoạt động nhân đạo cũng như ảnh hưởng trực tiếp tới sức khoẻ và lối sống của nhân loại
Mặc dù ở rất nhiều nước, sự bất bình đẳng vẫn diễn ra vì sự thống trị của nam tính độc hại còn kiểm soát mạnh mẽ. Nhưng ở các nước phương Đông và đang phát triển, có một sự phức tạp giao thoa giữa tàn dư còn lại của chế độ phong kiến và ảnh hưởng mạnh mẽ của phong trào nữ quyền đổ bộ. Người phụ nữ phương Đông, điển hình như Việt Nam, họ vẫn chưa chữa lành được tính nữ tổn thương từ chế độ phong kiến, lại tiếp nhận thêm việc đè nén tính nữ và phát huy tính nam độc hại để trở thành người phụ nữ hiện đại. Kết quả là họ mâu thuẫn giữa việc chăm sóc gia đình thật tốt và làm một người phụ nữ giỏi giang ngoài xã hội để được công nhận bởi thời đại. Vì phải lo toan cả hai việc, có một sự căng thẳng và áp lực vô cùng lớn đang chi phối họ.
Điều đáng mừng là phương Đông có cái nôi của văn hoá nguồn cội, kết nối và trân trọng gia đình. Người phụ nữ ở đây có tính nữ rất mạnh mẽ vì sự yêu thương bao la dành cho những đứa trẻ và gia đình của họ. Cái họ cần ý thức bây giờ là trở về với tính nữ của mình, chữa lành những tổn thương và mô thức vòng lặp, tháo bỏ những định kiến và niềm tin sai lệch về phụ nữ trước kia hay nữ quyền hiện đại, tin tưởng vào bản thân và lắng nghe trái tim mình, sống thật với những mong muốn và khát khao của bản thân
Đồng ý là phụ nữ vẫn có thể làm được những việc mà đàn ông làm, như tham gia chính trị, đạt vị thế cao trong công việc, có tài chính độc lập, phát minh và chế tạo, có sức khoẻ thể chất nổi trội,…nhưng điều đó phải đến từ mong muốn sâu thẳm và tình yêu với điều đó, chứ không phải đến từ lý do “cần đấu tranh để giành sự bình đẳng” hay cảm thấy bản thân không có giá trị và kém cỏi nếu không làm nó
Hy vọng rằng, phụ nữ sẽ nhớ lại bản chất của mình, để trở về trong an yên, bình lặng, để biết rằng sức mạnh của họ thực sự là ở tình yêu thương và sự cảm hoá nhân loại bằng quyền năng của tính nữ đã có sẵn. Thông qua việc chuyển hoá cho chính mình, họ cũng sẽ chuyển hoá mỗi nơi, mỗi người, mỗi vật mà họ đến
Bình an và yêu thương là bạn,
0 comments:
Đăng nhận xét