Thứ Hai, 29 tháng 7, 2024
CHÚNG TA THẬT SỰ “CẦN” GÌ CHO CUỘC SỐNG NÀY?
Một lần, có người hỏi: “bạn sẽ lựa chọn mua ô tô như thế nào nếu không giới hạn về tiền”. Mình trả lời: Nếu có một khoản 100 triệu, mình sẽ mua ô tô 100 triệu. Nhưng nếu có 1 tỉ, mình vẫn mua ô tô 100 triệu. Thú thực là đến tận bây giờ, mình có thể phân biệt các loài hoa và cây nhưng ra đường ô tô với mình chỉ là những hộp sắt di động. Nếu thật sự mình có nhu cầu cần đến nó, vậy thì nó chỉ cần chở được mình, ngoài ra mình không thấy sự khác nhau về chủng loại.
Bạn bảo, không nó khác nhau đấy, chiếc xe mười mấy tỉ phải đẹp hơn chiếc xe một tỉ, chưa kể là xịn hơn êm hơn…Đúng, mình thừa nhận với bạn là nó khác nhau nhưng là ở mặt tính năng, mẫu mã, giao diện, xuất xứ… nhưng bản chất nó đâu có khác nhau. Giống như là, nếu trong lòng mình có phiền muộn, thì mình khoác lên người bao nhiêu trang sức và bộ cánh khác nhau, mình vẫn phiền muộn mà. Nếu trong lòng mình vui, thì mình cuốc bộ cũng vui. Nhưng nếu không đủ tự tin, mình nghĩ mình sẽ cần phải sử dụng chiếc xe như một thứ trang sức để “show off” bản thân, vậy lúc đó có bao nhiêu chiếc xe, hay chiếc xe nào đủ đẹp đủ tốt để khoả lấp sự thiếu thốn trong lòng mình đây?
Mình đang sử dụng chiếc iphone 7 được 5 năm, nếu không phải hai chiếc ip6 trước đó mình bị trộm và làm rơi, thì mình vẫn đang dùng tốt chiếc 6, và tất cả lúc mua đều là máy cũ. Mình không có ý định đổi điện thoại, cho nên mình gắng nâng niu sử dụng em nó thật tốt. Điều đó không liên quan việc có tiền hay không. Mình biết nhu cầu của mình là gì, và một chiếc điện thoại thông minh loại cơ bản đã “đủ” để làm được điều đó. Vì bạn không biết mình cần gì, nên nhà sản xuất mới giúp bạn update và thay đổi mẫu mã năm này qua năm khác, mà vẫn không khiến bạn cảm thấy thoả mãn
Bản chất của đồ vật là để phục vụ và giúp đỡ ta tiếp cận cuộc sống dễ dàng hơn. Nhưng vì ta không nhìn nhận chúng dưới con mắt thực tế và giản đơn, ta lại nhìn chúng qua lăng kính sự khát khao của mình. Ta khát khao được công nhận, ta khát khao được hạnh phúc và ta nghĩ chúng sẽ giúp ta hạnh phúc, ta khát khao được đủ đầy… Nhưng ẩn sâu bên dưới sự khát khao đó là nỗi sợ mà ta đã luôn không nhìn nhận. Nỗi sợ bị bỏ quên, nỗi sợ không được yêu thương và chú ý, nỗi sợ kém cỏi, nỗi sợ thiếu thốn…Nếu ta không nhìn nhận được bản chất của mình, hay con người thực sự của mình, hiểu và thương cho mình, ta cũng sẽ không nhìn thấy bản chất của sự vật sự việc, từ đó ta có thể trở thành nô lệ của công cụ chứ không phải người làm chủ công cụ
Suy nghĩ rằng vì gia đình tôi có một chiếc xe và đó là lý do mà tôi cần học bằng lái là một suy nghĩ hạn chế. Hãy nhớ rằng ngày trước gia đình bạn còn không có ô tô. Vậy nhu cầu sinh ra là do ta đã tự thêm vào. Bạn được quyền tự do lựa chọn nhưng điều đó không bắt buộc. Đừng biến bất cứ điều gì trở thành gánh nặng. Bạn cần phân biệt cảm giác tự do khỏi những thứ đến đi trong cuộc đời bạn và sự yêu thích thật sự với một cái gì đó.
Hầu hết những gì chúng ta nghĩ là cần thiết là bởi vì chúng ta đang lo sợ. Nếu một cái gì đó bạn nghĩ là cần thiết, vậy hãy nghĩ xem, nếu không có nó hoặc không làm nó, bạn có sống được không?
Bởi vì luôn nghĩ cái này cái kia là cần thiết, nên vô tình chúng ta tự tạo ra nhu cầu, sau đó nó trở thành áp lực lên chính ta và cho người thân của chúng ta. Có nhà rồi phải có nhà to hơn, có xe 2 bánh rồi phải có 4 bánh, có điện thoại rồi phải điện thoại tốt hơn, bằng cấp này và bằng cấp kia, mẫu đồ mới ra khiến mẫu đồ mới nhất trong tủ trở nên cũ kỹ,…Ta cứ chạy theo vòng xoáy đó, cảm thấy mệt mỏi nhưng phụ thuộc vào nó nên lại phải lặp lại hành vi để không cảm thấy trống rỗng và mất phương hướng
Thế nhưng chúng ta có thể đã nhầm lẫn giữa cái “cần” và cái “muốn”. “Muốn” xuất phát từ nỗi sợ thiếu thốn tạo thành sự tham lam không có điểm kết thúc, và nó có thể gây ra đau khổ cho chính chúng ta. Trong khi “cần” là những nhu cầu cơ bản mà nếu không có nó ta sẽ khó tồn tại hoặc xuất phát từ tình yêu bên trong ta. Để biết được điều gì là “cần” hay “muốn”, hãy xem nếu không có nó ta có thể tiếp tục được cuộc sống? Nếu ta hiểu được mình “cần” điều gì, thì ta sẽ làm chủ cuộc sống của mình, ung dung và tự do.
Việc bạn sở hữu vật chất của cải không có gì sai. Chỉ là nếu ta không thật sự làm điều gì xuất phát từ trái tim mình thúc giục mà do nỗi sợ chi phối, cuộc tìm kiếm sẽ không bao giờ dừng. Nỗi sợ có thể thúc đẩy ta thoả mãn bản thân bằng bất cứ giá nào. Ta có thể rơi vào các bẫy tài chính, các khoản nợ, thậm chí là làm hại chính ta, người khác và muôn loài tồn tại cùng ta trên quả địa cầu này. Mọi tài nguyên rồi sẽ cạn kiệt, mọi sức lực trong ta rồi cũng sẽ có ngày hết, chỉ có ta là chưa bao giờ tự hỏi chính mình, rằng ta có đang cảm thấy sự trọn vẹn, hạnh phúc và đủ đầy từ trong chính bản thân mình?
Nhớ rằng những gì ta muốn có thể là tiêu sản, nhưng những gì là “tài sản thực sự” lại là trái tim, trí tuệ và linh hồn của ta
Bình an và yêu thương là bạn,
Để Nước Cuốn Đi
About the Author
Để Nước Cuốn Đi / Blogger
Hãy để tình yêu mộc mạc của mình đánh thức tình yêu có sẵn trong bạn ❤️
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
0 comments:
Đăng nhận xét