Thứ Tư, 8 tháng 5, 2024
YÊU LÀ SẼ ĐAU KHỔ?
Tất cả con người sống trên thế giới này ai cũng từng ít nhất một lần đau khổ vì yêu. Và rằng, có nhiều người đã từ chối việc yêu, vì nghĩ rằng tình yêu chỉ mang lại đau khổ. Thế nhưng, khi không yêu nữa, họ có thật sự hết đau khổ không?
Chúng ta từ chối yêu, không phải vì chúng ta không thể đau khổ, mà vì chúng ta từ chối chính mình
Thực ra. Yêu là sẽ đau khổ. Cũng như sống là sẽ đau khổ
Nhưng cái đau khổ đấy không phải là cái khiến ta muốn chối từ cuộc sống. Cái đau khổ ấy là cái khiến cho ta cảm nhận được cuộc sống
Yêu bất cứ thứ gì trên đời này đều sẽ đau. Vì điều gì rồi cũng sẽ tàn
“Đau khổ tự nhiên” là những gì xảy ra ngoài sự kiểm soát của ta.
Ví như chú cún ta yêu mất đi, ta buồn chứ. Nhành hoa ta yêu gãy đổ, ta buồn chứ. Người ta yêu ra đi, sao không thể không buồn. Con mình yêu hư hỏng, ta cũng đau đớn
Nhưng có khi nào, ta đánh đồng đau khổ với cái không thể chấp nhận không?
Không thể chấp nhận nên từ chối yêu. Trong khi, đau khổ nhưng ta vẫn muốn yêu tiếp. Vì tình yêu khiến cho ta được là chính mình, khiến cho ta được sống động, cho ta được chảy trôi, cho ta nhận thức được bản thân, ta là tình yêu, xuyên suốt. Vì yêu cũng là đang sống. Sống là một sự tồn tại của yêu
Tình yêu ở trong mọi hình thái, mọi giác quan, mọi sự tồn tại. Nó không nằm ở một đối tượng duy nhất
Như là, ta yêu chính mình, ta yêu đám mây phút chốc không còn là đám mây. Sao ta lại bó buộc hay cố định mình yêu trong một hình thái cụ thể?
Nếu ta không thể bên cạnh một hình thái nữa. Ta có mất đi tình yêu không. Không, tình yêu đã luôn ở đó. Và vẫn còn ở đó. Sự thay đổi chỉ diễn ra ở thể vật lý và hình tướng mà thôi
Bởi vì, điều gì rồi cũng sẽ tàn theo năm tháng. Nhưng “chỉ tình yêu là ở lại”
Tình yêu trong bạn chưa bao giờ mất. Những điều đẹp đẽ đã tồn tại, chưa bao giờ mất.
Con người luôn tưởng rằng tình yêu tồn tại ở chủ thể, nghĩa là chủ thể làm cho họ yêu. Nhưng không, tình yêu từ bên trong chính họ được đưa ra ngoài. Tình yêu bên trong một người nhiều hay ít quyết định nó tỏa ra bên ngoài nhiều hay ít
“Đau khổ không tự nhiên” đôi khi đến từ sự kỳ vọng quá lớn. Ta kỳ vọng một đối tượng cụ thể phải trở thành người như ta mong muốn, bằng được. Trong khi ta có những lựa chọn khác. Và nếu không được đáp ứng, ta trở nên thất vọng. Ta hãy xem sự kỳ vọng đó có đến từ việc ta kỳ vọng chính mình, có chấn thương nào trong quá khứ, hay một sự thiếu thốn – vắng mặt của tình yêu mà ta ít khi/chưa bao giờ cảm nhận được từ trong ta?
Nếu ta cứ yêu cầu bên ngoài làm cho ta cảm thấy yêu, mà bên trong ta không tự cảm thấy yêu, ta sẽ đau khổ. Thông qua yêu, ta đang được hiểu chính mình
Ta còn tin rằng bên ngoài mới mang tới được cho mình tình yêu là vì ta vẫn chưa quay vào bên trong để thấy tình yêu trong ta là vô hạn
Nếu ta hiểu được trạng thái bên trong, ta có thể chuyển đổi được đau khổ thành bình an. Có thể chấp nhận mọi thứ như nó là, bao gồm đau khổ
Bởi vì, sống là bao gồm cả đau khổ, cả bi lụy, cả hy vọng và cả hạnh phúc.
Hãy để đau khổ, nếu có, đến một cách tự nhiên
Chấp nhận được đau khổ thì ta có bình an
Dù có đau khổ, người ta vẫn yêu cũng như người ta vẫn sống. Còn sống là còn yêu
About the Author
Để Nước Cuốn Đi / Blogger
Hãy để tình yêu mộc mạc của mình đánh thức tình yêu có sẵn trong bạn ❤️
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
0 comments:
Đăng nhận xét