ALBUM TỰ CHỮA LÀNH

Chủ Nhật, 19 tháng 5, 2024

Trò chuyện với Biển(phần2)

Để Nước Cuốn Đi




- Một lần mình hỏi Biển: Những thứ người ta quăng vào mẹ có làm mẹ đau không.
Biển dịu dàng trả lời: con thấy ta có đủ rộng lớn không?

- Nhưng con không phải là mẹ, đúng không mẹ, con không có khả năng đó, đúng không mẹ?

Con rộng lớn hơn con nghĩ.
Nào, nhìn xem con là gì

Con thấy không. Con là một giọt nước mà mọi giọt nước thì đều là ta. Tất cả đến từ ta, rời khỏi ta, biến hình thành các trạng thái khác, cuối cùng lại trở về ta thôi.

- Vậy ta đi để làm gì hả mẹ?

Đi để học. Học để xả. Xả để trở về. Nhận ra không gì tồn tại. Và tồn tại trong tất cả

- Làm sao để xả ha mẹ?

Hoà nhập vào nó, rồi thấy mình tan cùng nó, chẳng còn sự hiện hữu, chẳng còn cái ta cũng chẳng còn người

- Con muốn biết sâu hơn?
Là đi tới tận cùng của trải nghiệm, như cách con vẫn đi. Rơi vào đẹp đẽ, rơi vào tuyệt vọng, rơi vào hư vô. Tại những nơi chẳng còn gì, chỉ còn sự tĩnh lặng. Không thể chối từ, bắt buộc phải trọn vẹn

- Là nhập vai nhưng lúc nào thì xả vai ạ?
Mình là người trải nghiệm. Nhưng để nghiệm, thì lúc đó mình cần là người quan sát. Để quan sát, hãy xả vai

- Mình nhìn nhận thế nào về đường mình đi ha mẹ?

Cái biết luôn dẫn lối. Trong sâu thẳm mình, cái biết tự toả rạng. Dù chỉ là một đốm sáng nhỏ, trong vô vàn thứ hỗn loạn, vượt lên trên mọi định nghĩa đúng sai và giới hạn của con người. Cái biết chỉ lối. Con có niềm tin vào cái biết mà

- Vâng, con biết, và con tin

Lắng thật sâu ta sẽ luôn nghe thấy cái biết. Dù bên ngoài ta là những điều gì đang diễn ra, đang xảy ra cái gì. Cái biết trong ta là bất biến, tuyệt đối và tĩnh lặng

Dù có lúc ta hoang mang và quẫn kiệt tới mấy. Ta chỉ cần lặng yên nghe thôi. Tận cùng của tận cùng. Là sự rỗng lặng mênh mông

Con biết ơn mẹ

Là mẹ. Là con. Là ta. Không là gì


Để Nước Cuốn Đi

About the Author

Để Nước Cuốn Đi / Blogger

Hãy để tình yêu mộc mạc của mình đánh thức tình yêu có sẵn trong bạn ❤️

0 comments:

Đăng nhận xét