Thứ Năm, 4 tháng 5, 2023
CẦN RẤT NHIỀU DŨNG KHÍ VÀ CAN ĐẢM ĐỂ SỐNG LÀ CHÍNH MÌNH
Một đứa trẻ trước năm 7 tuổi sống là chính bản thân. Một cách tự nhiên, chúng vui thì cười, buồn thì khóc, muốn gì sẽ thể hiện, thích gì hay ghét gì, ở cạnh ai hay không, nghĩ gì nói đó, kể cả những suy nghĩ bay bổng và những ước mơ viển vông, mọi thứ ở trong tay chúng
Vậy tại sao chúng lại thay đổi khi lớn lên. Có một dạng năng lượng tồn tại ở sự đồng hóa. Những đứa trẻ có điểm mạnh là hồn nhiên và ngây thơ, nhưng cũng chính là điểm yếu. Môi trường xung quanh nói với chúng rằng cái này là sai và cái này là đúng, cái này là phải và cái này là không phải. Chúng cần phải hòa nhập, để trở thành một trong tất cả, nghĩa là mang một bộ mặt giống với tất cả các bộ mặt khác
Nhưng mọi đứa trẻ lớn lên mà quên mất rằng chúng có ý thức. Ý thức để không hòa tan một cách vô thức. Khi ý thức được rằng một trong tất cả cũng có thể trở thành một bản thể cá tính trong một cộng đồng dù giống nhau tới đâu, mà vẫn có thể tồn tại và phát triển. Chúng mới thực sự trở nên tự do
Và con đường để hướng tới sự tự do đích thực đó cần rất nhiều nội lực, mà nội lực đó chỉ có thể phát triển từ trong nội tại. Cần rất nhiều mạnh mẽ để có thể vượt qua các định kiến, đi lên khỏi các rào chắn hay xóa bỏ những hệ tư tưởng kìm hãm sự phát triển và tự do. Sẽ thế nào khi bạn không làm đúng một lập trình gắng học thật giỏi, miệt mài để thành công, kết hôn khi 25 và có sự sung túc khi 30, địa vị khi 40?
Bạn có dám thưởng thức cuộc sống hơn là chỉ vùi đầu vào những cuốn sách mà bản thân không chút hứng thú, làm một công việc ít tiền nhưng đó chính là công việc bạn thật sự yêu thích và cảm thấy mỗi ngày là một ngày vui, bạn có dám chờ đợi một người mà mình thật sự muốn kết hôn khi cảm thấy đủ đầy trưởng thành, có dám trở thành một người bình thường trong xã hội khi mọi người chỉ vinh danh những con người thành tựu, mà bạn lại chỉ là một con người tử tế thầm lặng?...
Bạn có dám nói lên suy nghĩ của chính mình mà không sợ hãi sự phân biệt và chia rẽ khi bạn thật sự muốn nói ra. Bạn có dám sống cuộc sống mà sâu thẳm bên trong bạn mong, hay những nỗi sợ sẽ kìm hãm bạn lại. Mình nói, hãy thật sự lắng nghe trái tim của bạn, sự bốc đồng chỉ đến từ cái tôi. Còn từ trái tim, nó đến từ sự thông thái
Cần phải hiểu sống là chính mình là sống theo trái tim của mình, chứ không phải là sống vô cảm hay ích kỷ. Ngôn ngữ của trái tim chỉ mang sự trong suốt và ấm áp, nó chưa bao giờ làm con người ta trở nên khổ đau. Bạn có phân biệt được không, sống là chính mình, từ trái tim, bạn sẽ nghe những bài nhạc bạn thật sự rung cảm mà không phải là những bài nhạc hot trend. Nhưng bên cạnh sống là chính mình, bạn sẽ không bật loa to hết cỡ làm ảnh hưởng người khác chỉ vì bạn là thế, mà trái tim nói bạn rằng sự quan tâm sẽ khiến bạn biết nghĩ cho người khác. Đó là điểm khác biệt
CẦN RẤT NHIỀU TÌNH THƯƠNG ĐỂ LÀM MỀM THẾ GIỚI
Sẽ thế nào khi bạn sống là chính mình, nhưng bạn chỉ tạo ra sự bạo động, mâu thuẫn, gây hấn và khổ đau? Là chính mình không phải là cái tôi. Chỉ có cái tôi nói vì là chính mình nên tôi phải gây ra chiến tranh để cướp bóc, nhưng thực ra nó xuất phát từ lòng tham muốn nhiều hơn. Còn từ chính mình thì tôi chỉ mong trái tim tôi càng ngày càng nhiều tình thương, bởi đó là bản chất của tôi, của con người
Khi có thể dũng cảm sống là chính mình. Cùng với quá trình chữa lành và quay vào bên trong. Bạn sẽ dần trở về là đứa trẻ trước năm 7 tuổi, hồn nhiên, thơ ngây và trìu mến. Cộng với những thăng trầm của một con người đã trải qua, tự động trái tim bạn sẽ nhỏ những giọt tình thương.
Bạn thương mình vì sao mình đã từng nổi giận tới thế, vì mình đã chịu quá nhiều tổn thương. Vậy những con người mà bạn thấy họ nổi giận tới thế, có phải lòng họ chất chứa quá nhiều bộn bề. Vì sao họ có suy nghĩ như thế kia, có phải vì họ không biết cách thoát ra những gông kìm, kìm kẹp của xã hội và những nỗi sợ bao la?
Vậy thì, khi nhìn thấy được nỗi đau trong bạn, chữa lành cho nó rồi. Bạn sẽ nhìn thấy, nỗi đau của người kia người kìa, mỗi lần có mâu thuẫn, dù bạn cũng tức lắm, nhưng rồi nếu trái tim bạn ứa ra được tình thương, nó sẽ lại mềm ra. Bạn sẽ thông cảm được cho những người xung quanh, dù họ khác bạn, dù bạn không nói ra điều đó
Để rồi bạn nhận ra, lời nói từ miệng bạn, nó xuất phát từ sự chân thành, chứ không phải cái tôi. Lời nói từ sự chân thành, nó không mong người khác thay đổi, nó không có chút gì thắng thua hay thù hận, lời nói đó nói ra chỉ vì bạn muốn nói, bạn sẽ nhận ra nó mềm mại, dịu dàng, êm ái và ấm áp, bởi đó là lời nói từ trái tim
Rồi có lúc, bạn sẽ cảm thấy mình chẳng cần nói gì. Bạn cứ là chính mình, còn mỗi người mỗi cảnh, tùy duyên thôi. Càng nhiều sẽ càng thấy mọi thứ cứ tự nhiên, tự động vận hành, bạn chẳng cần phải cố gì hết, chẳng phải làm anh hùng hay nạn nhân, bạn chỉ là bạn, đứa trẻ hồn nhiên ngã dính bụi rồi lại tự đứng lên lau bụi ở tay
Vậy làm sao để có nhiều tình thương. Hãy quay lại thương bạn đi. Sống là chính mình, từ đó thương mình. Thương mình rồi mới thương được người. Chữa lành cho mình. Phân biệt cái nào đến từ trái tim, cái nào đến từ cái tôi. Dằn xéo nỗi đau hay hận thù quá khứ, không thể giúp bạn chữa lành. Ôm ấp, yêu thương, mới giúp bạn chữa lành
Từ trái tim, mọi mến thương
Để Nước Cuốn Đi
About the Author
Để Nước Cuốn Đi / Blogger
Hãy để tình yêu mộc mạc của mình đánh thức tình yêu có sẵn trong bạn ❤️
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
0 comments:
Đăng nhận xét