Hẳn là chúng ta đã từng có một ngàn câu hỏi xoay quanh việc sứ mệnh là gì? Bạn đã bao giờ đi tìm kiếm sứ mệnh chưa? Sau khi tìm được rồi, thì sứ mệnh đó có giúp cuộc sống bạn an yên hạnh phúc hơn, nó có thật sự giải quyết được cuộc sống thực tế của bạn? Rồi mình có tìm sai sứ mệnh không? Tại sao phải có sứ mệnh? Mình có nhất thiết phải làm theo sứ mệnh mà người khác bảo mình có?...
Từ khi nào đó, ta đã đặt cho mình một câu hỏi ý nghĩa: sứ mệnh của tôi là? Liệu nó có phải là một lý tưởng để ta theo đuổi. Liệu sứ mệnh có phải là một mục đích khiến cho ta cảm thấy xứng đáng để tồn tại. Hoặc sâu thẳm hơn, tìm thấy một sứ mệnh khiến ta cảm thấy ta trở nên có giá trị. Hay là ta sẽ sợ hãi, nếu ta không làm theo sứ mệnh ta đã có.
Liệu những người không biết được sứ mệnh của mình, họ có thể sống hạnh phúc hay chăng? Nếu không có một lý tưởng để theo đuổi, bạn còn cảm thấy cuộc sống của mình nhạt nhẽo và vô vị. Nếu không có sứ mệnh, bạn còn cảm thấy cuộc sống đáng sống, hay bản thân vẫn có giá trị của riêng mình? Không theo đuổi sứ mệnh, có thật sự bạn sẽ bị trừng phạt. Nếu có Đấng Sáng Tạo, nếu bạn là cha mẹ, bạn có trách phạt đứa con của mình nếu chúng muốn sống cuộc đời mà chúng muốn?
Ngỡ như ta vừa đi ra khỏi một chiếc hộp, nhưng lại vô tình đi vào một chiếc hộp khác. Chẳng có điều gì ràng buộc ta giỏi bằng suy nghĩ của ta. Ẩn sâu dưới đó là những bất an và lo lắng vì sợ rằng ta chẳng là ai trên cuộc đời này. Hay là ta phải theo đuổi một điều gì đó ta mới có thể có được hạnh phúc. Ta là ai, là ai, mà sao trói buộc tự do của mình bằng cách nhốt mình lại trong những chiếc lồng của tâm trí?
Ta có thể đi giúp cho người khác không, khi ta còn chưa giúp được mình? Nếu như có một sứ mệnh dành cho tất cả chúng ta, thì đó chính là ta phải tự cứu rỗi lấy cảm xúc và cuộc đời mình. Không phải là không cần sự giúp đỡ, mà là chịu trách nhiệm cho chính hạnh phúc của mình. Không phải là sứ mệnh lớn lao, mà là chăm sóc và yêu thương ta từ những điều bé nhỏ nhất. Không phải là cần có trách nhiệm với một ai, mà người cần có trách nhiệm trước tiên là chính mình.
Bạn chẳng sai khi đi tìm sứ mệnh của cuộc đời bạn. Nó chứng tỏ bạn muốn sống một cuộc sống khác đi cuộc sống bạn từng sống. Bởi vì bạn cũng khao khát hạnh phúc bạn thấy không, nhưng bạn còn chưa định nghĩa được hạnh phúc của mình, vậy tốt thôi nếu những trải nghiệm giúp bạn hiểu sâu hơn về con người bạn. Nhưng nếu nó khiến bạn mỏi mệt, xin hãy tạm gác xuống để nghỉ ngơi. Vì biết đâu trong lúc nghỉ ngơi, bạn sẽ từ bỏ sứ mệnh? Đừng gánh thêm một tảng đá lên vai, nếu nó là một tảng đá
Chẳng cần một lý do để tồn tại, vì bạn chính là lý do. Chẳng cần một điều gì để cảm thấy giá trị, vì bạn là một giá trị không gì có thể so sánh được.
Khi bạn là một chiếc cây vững chãi và xanh tươi. Bạn chẳng cần tìm gì, chẳng cần làm gì, chỉ cần đứng yên. Bất cứ ai đến bên cũng sẽ được hưởng bóng mát
Yêu thương và bình an là bạn
Để Nước Cuốn Đi
0 comments:
Đăng nhận xét