Mình đã viết một bài nói về vì sao mà mối quan hệ của bạn và những người xung quanh luôn không tốt. Mình muốn nhấn mạnh về việc đầu tiên bạn đi tìm nguyên nhân, sau đó mới đi tìm giải pháp
Bạn ạ. Bạn nên nhớ cuộc sống muôn màu muôn vẻ, mỗi người lại là một bản thể khác nhau. Những bản thể đó đều mang trong mình nhiều niềm tin sai lệch, nhiều tổn thương và đớn đau. Bạn thấy thế nào về chặng đường bạn đã đi qua dù là nửa đời người hay gần hết đời người? Có phải thay đổi một người rất khó không? Việc khó không làm được, thì bạn nên quay về việc dễ hơn đó là thay đổi chính mình thôi
Bạn muốn giúp cho ai, bạn muốn cải thiện mối quan hệ với ai. Trước hết bạn cần nhìn nhận lại bản thân mình. Định kiến này, niềm tin này, hành động này… nó có phải là bạn không? Hay nó được xây dựng từ đứa bé tổn thương bên trong bạn, từ gia đình, môi trường, xã hội…? Thay vì cứ hướng ra bên ngoài với tất cả sự vật, sự việc, mối quan hệ,… càng khiến cho bạn trở nên bế tắc. Có phải bạn nên quay về để chữa lành cho chính mình không?
Đầu tiên là chữa lành cho bạn. Bạn hình dung bản thân như một cốc nước nhé, năm dài tháng rộng bạn và những người khác cứ rót vào đó tạp chất mỗi ngày, cho đến khi cốc nước nó trở nên vẩn đục. Đôi khi người xung quanh thấy là đã rời xa chứ không muốn uống. Việc của bạn là yêu thương, chữa lành, làm trong sáng lại cốc nước của bạn như lắng lòng, lọc tạp chất. Có phải lúc đó người xung quanh bạn cũng tự dưng được hưởng lợi vì dòng nước mát lành bạn mang tới không?
Bạn cũng nhớ rằng bạn không có trách nhiệm phải chữa lành cho ai cả. Khi mà trong lòng bạn còn nhiều đớn đau, khi tham đắm, sân hận… cứ bao bọc lấy bạn. Nhưng bạn luôn thấy bạn phải có trách nhiệm đi bao bọc người khác. Nó sẽ chỉ khiến cho mọi chuyện tệ hơn, bởi bạn chưa biết cách chữa lành cho chính mình, làm sao bạn có thể chữa lành cho một ai khác. Bạn chưa biết cách hạnh phúc, sao có thể mang tới hạnh phúc cho ai phải không ạ. Đừng chỉ luôn hỏi người khác có ổn không, trong khi bạn chưa từng hỏi mình có thật sự ổn không. Hãy luôn ưu tiên bản thân mình, quan tâm, chăm sóc cho những gì bên trong còn làm bạn đau đớn
Bạn cũng nhớ bạn không thể làm hài lòng tất cả mọi người. Nếu bạn chỉ chăm chăm chạy theo lấy lòng người khác, bạn cần nhìn lại xem bản thân có đang cảm thấy thiếu thốn tình yêu thương. Nếu bạn nghĩ rằng mình phải luôn làm hoa hậu thân thiện, bạn cần xem lại bản thân có đang sợ hãi người khác rời xa mình. Đừng gượng ép bản thân, bạn nhé. Dù là hoa hậu hay tổng thống cũng có antifan. Dù là người thiện lành trong sáng tới mấy cũng có kẻ buông lời dèm pha. Chuyện người khác đối xử với bạn thế nào không phải việc của bạn. Việc bạn đối xử với bản thân như thế nào mới quan trọng. Bạn chỉ cần sống hạnh phúc, sống thiện lương, làm theo những gì trái tim bạn mách bảo. Người thương bạn sẽ nhiều hơn kẻ giận hờn bạn. Nếu sự việc lặp đi lặp lại, bạn cần nhìn nhận lại chính mình. Nếu thi thoảng sự việc xảy ra, bạn nên biết đó là chuyện bình thường của cuộc sống, và nó có thể chỉ là thử thách để xem mức độ kiên nhẫn, sự chuyển hóa bên trong bạn như thế nào mà thôi
Đừng hiểu nhầm yêu thương một cách máy móc bạn ạ. Đôi khi, khổ đau đến từ việc bạn bám chấp vào yêu là phải làm nhau hạnh phúc, phải ở cạnh, phải giao tiếp với nhau thật nhiều, thật gần gũi, thân thiết. Việc bạn dằn vặt bản thân bao nhiêu năm vì cứ cố kết nối với người thân như cha/mẹ/ anh chị em, bởi cả hai chỉ có thể trò chuyện vài câu cơ bản chẳng hạn. Khó khăn đó không đến từ việc bạn cảm thấy không thể mở lòng. Nó đến từ việc bạn không thể chấp nhận rằng mối quan hệ như vậy là bình thường. Cuộc đời sẽ có những mối quan hệ mà họ còn bận xoay sở trong những bài học của bản thân, họ còn đang rối bời với những nỗi niềm, với cuộc sống, thời gian dành cho bạn không có hoặc cắt đứt. Thì bạn cần hiểu chỉ cần biết họ còn có mặt trên đời, biết họ đang thở, và đang sống, cũng đã là một niềm hạnh phúc
Đừng đòi hỏi bản thân phải luôn làm tốt, phải luôn hoàn hảo, phải luôn có những mối quan hệ tốt đẹp. Những suy nghĩ đó chỉ khiến cho bản thân bạn trở nên nặng nề, trở nên bối rối. Khi mà cuộc sống cứ xoay vần như Xuân Hạ Thu Đông rồi lại Xuân. Người đến, Người đi, Người đối xử với bạn như thế nào bạn cũng không thể kiểm soát. Bạn chỉ có thể kiểm soát bản thân giải thoát khỏi sự ràng buộc của lý trí, mà nó đến từ việc bạn đã thiếu sự bình tâm để quay lại nương tựa vào chính mình
Bạn nhớ nhé, yêu thương, chữa lành cho bản thân không bao giờ là quá muộn. Khi bạn chạy theo bên ngoài, bạn xoay quanh cuộc sống. Khi bạn đứng lại, bạn chính là cuộc sống
Yêu thương và bình an là bạn
0 comments:
Đăng nhận xét