Người ta luôn cho rằng viết là phải hay. Bạn thân yêu, nếu bạn hiểu không có cái gì là tuyệt đối - “hay” chỉ là một nhận định chủ quan và rào cản của bản ngã, vậy thì làm gì có cái gì gọi là đánh giá. Với mình, hay không phải là yếu tố cần để bạn có thể viết. Yếu tố cần là một trái tim của bạn sẵn sàng bộc bạch qua từng câu chữ. Bạn mở lòng, bạn thổn thức, bạn viết theo cách của bạn, bạn đối thoại trên từng câu chữ
Viết là phải có độc giả. Nếu bạn biết viết là một liệu pháp để bạn đối thoại, và chữa lành. Viết không còn quan trọng phải có độc giả, độc giả là linh hồn của bạn. Mình biết một người Anh từng viết cho rất nhiều báo hàng đầu(chắc bạn đã biết để có thể nhận được nhiều views đôi khi ta phải viết mọi thứ rất không thật thà). Ở tuổi trung niên, anh nghỉ việc. Mình rất thích câu mà anh nói “Anh nhận ra anh đã mải viết cái mà người ta muốn đọc, giờ đây anh muốn viết cái mà mình muốn viết, anh muốn tìm lại mình”. Bạn có thể viết để chỉ bản thân đọc, và nếu bạn muốn chia sẻ, hãy chia sẻ mà đừng ngại ngần. Trái tim bạn sẽ nhẹ nhõm và vui vẻ vì bạn được làm điều bạn muốn, đơn giản vậy thôi.
Làm sao để viết. Hãy giải phóng trí óc ra ngoài khuôn khổ, và ràng buộc. Bạn đừng đặt cho mình những tiêu chuẩn, những mục tiêu, kỳ vọng. Hãy viết bởi một trái tim thật thà và chân thật, hãy để cho những lao xao đi chơi, để nó không ngăn cản bạn được tỏ bày. Dùng bất cứ công cụ nào bạn thoải mái, giấy bút, điện thoại, máy tính, mặt đất…Hãy để mọi thứ được tuôn trào mà không bị kìm kẹp bởi lý trí, sợ hãi và phán xét. Bạn có thể bắt đầu với Morning Pages( viết tất cả những gì trong đầu bạn hiện ra mà không cố để nghĩ vào mỗi buổi sáng). Bạn có thể viết Nhật ký, ghi lại hành trình của bạn, tâm sự với chính bạn. Bạn có thể viết thư gửi cho chính bạn về đứa trẻ tổn thương trong quá khứ, về phiên bản nào đó của bạn đã đi qua, về hiện tại,...Bạn có thể viết Thư-không-gửi( bộc bạch đến người cũ, người thương/người ghét, hay bất cứ người nào đó mà bạn chưa sẵn sàng đối thoại). Mỗi khi xảy ra những câu chuyện mang tới sự tức giận, căng thẳng, buồn bã, chán nản... bạn đều cũng có thể viết về nó và nói về cảm xúc của bạn để giải toả. Có nghĩa là, bất cứ lúc nào bạn cũng có thể viết... Bạn sẽ nhận ra ai cũng có thể viết, và bạn có thể đối thoại nhiều hơn bạn nghĩ
Có thể khi bắt đầu. Bạn sẽ bật khóc vì những nỗi đau cũ trồi lên và hiện ra trên trang giấy. Không sao cả, bạn sẽ đối diện với nó, cho phép nó được hiển hiện và từ từ bạn chữa lành nó. Bạn cũng có thể nhìn thấy những ký ức xinh đẹp bạn đã có, và điều đó sẽ là dòng suối mát lành tưới tắm cho tâm hồn bạn. Bạn cũng sẽ nhẹ lòng khi những gì không thể nói ra giờ đây được hiển hiện theo một cách tuyệt vời, Viết.
Viết như một cách nghĩ. Viết như một tình yêu. Viết như một cách chữa lành. Viết như một người bạn. Viết như một bản năng. Viết như là lẽ sống…
Gửi đến bạn thật nhiều tình yêu
Để Nước Cuốn Đi
0 comments:
Đăng nhận xét