ALBUM TỰ CHỮA LÀNH

Thứ Năm, 17 tháng 2, 2022

TA CÓ ĐANG TRỞ THÀNH NẠN NHÂN CỦA SỰ PHÁN XÉT?

Để Nước Cuốn Đi


Ta cứ nghĩ bị phán xét mới là nạn nhân, nhưng không biết rằng phán xét người khác thì ta cũng trở thành nạn nhân của sự phán xét

Một người phán xét người khác là bởi vì họ phán xét mình quá nhiều. “Bởi vì tôi đặt cho tôi một khái niệm rằng tôi là người cầu toàn, cho nên tôi thường dằn vặt mình khi tôi làm điều gì đó không được hoàn hảo, và vì thế tôi luôn thấy người khác bất cẩn, cẩu thả. Bởi vì tôi không hài lòng với cơ thể của mình, cho nên tôi cũng thường thấy cơ thể người khác có vấn đề. Bởi vì tôi cho rằng những kiến thức của mình là đúng, nên những gì khác tôi thì được cho là sai. Bởi vì tôi nghĩ rằng thế này mới là tốt đẹp, vậy nên tôi muốn bài trừ cái xấu(cái mà đi ngược với suy nghĩ của tôi). Bởi vì tôi có quá nhiều tổn thương, cho nên tôi thấy mọi người và cuộc đời chỉ toàn chuyện khổ đau.”…

Tại sao ta lại phán xét người khác. Liệu rằng, đằng sau con người đang phán xét đó, họ đã có một cuộc đời chẳng mấy lành lặn. Liệu rằng khi một người dùng những lời lẽ đầy tính sát thương với người khác, họ đã từng chịu đựng những điều gì. Khi trong lòng một người không bình an, họ có thể không nhận thức được những gì mình đang nói. Vì quá khổ đau mà chưa bao giờ thực sự được giải thoát, cho nên họ áp đặt nhận thức của mình lên người khác. Họ nhầm tưởng thứ khiến giúp mình khuây khỏa là phán xét, và vậy là họ bộc bạch một cách tiêu cực. Rằng tôi cũng đang bị thương, tôi cũng đang mất niềm tin, tôi cũng đang không nhìn thấy những điều tốt đẹp như tôi mong muốn. Chỉ là, tôi không biết làm cách nào để giải phóng chính mình. Tôi chưa thể tìm thấy bình an ở đâu cả.

Ta thường khó mà vui nổi khi có ai đó phán xét mình. Thật khó để mà chấp nhận khi ai đó nói sai về mình. Ấy là bởi vì bạn chưa yêu thương bản thân mình đủ. Để có thể yêu thương chính mình, bạn nên dành cho mình sự bao dung. Tôi yêu tất thảy con người tôi từ trong ra ngoài, từ quá khứ cho đến hiện tại. Tôi biết rằng những lầm lỗi trong quá khứ là để giúp tôi trở thành một phiên bản tốt hơn, và vì vậy nó không phải là lỗi lầm để tôi trách móc chính mình. Tôi biết rằng, tôi cũng đã từng gây tổn thương cho người khác là bởi vì tôi đã có quá nhiều tổn thương. Tôi biết rằng con người tôi hiện tại, đã mang theo những mô thức sai lầm quá khứ từ chính gia đình, môi trường, người khác, cho nên tôi không trách mình vì giờ đây tôi hoàn toàn có thể là một tôi mới. Và rồi tôi biết, những người xung quanh tôi cũng có nỗi niềm của chính mình, cho nên họ hành xử không hạnh phúc. Tôi muốn hạnh phúc, trước hết tôi sẽ hành xử hạnh phúc với chính tôi. Ai cũng mong người khác đối xử tốt với mình trước, mà quên rằng ta có thể làm điều đó với chính bản thân mình rồi mới sẵn sàng đi làm điều đó trước với Người

Người hạnh phúc và bình an đâu còn tâm trạng để đi phán xét người khác. Họ nhìn thấy mình trong người kia, và họ nhìn thấy người kia trong chính mình. Và người thật sự hạnh phúc và bình an cũng sẽ không còn bị tác động bởi sự phán xét. Bởi vì tôi quá yêu sự đủ đầy trong tôi, tôi quá yêu thương bản thân mình, từ đó tôi cũng hiểu bạn. Và vì thế, tại sao tôi lại phải khổ đau chỉ vì những lời nói không dành cho tôi

Thế nhưng, phán xét chính mình và người khác, chưa bao giờ mang lại một cảm giác bình an và hạnh phúc. Sự phán xét mang tới cho ta nỗi buồn, sự khó chịu và tức giận, sự dằn vặt và đớn đau. Ngoài việc làm tâm trạng ta đi xuống, rung động năng lượng đi xuống, là cảm giác mịt mờ đằng sau cảm giác dễ chịu giả vờ. Sự phán xét, chưa bao giờ khiến ta vui hơn. Vậy nên, đừng trở thành nạn nhân của sự phán xét

Đừng phán xét chỉ vì đám đông đang làm điều đó. Cũng đừng phán xét vì nghĩ rằng điều đó khiến mình nhẹ lòng hơn. Đôi khi, sự phán xét là để cho ta cảm thấy ta là người tốt. Vì người kia đã gây ra một tội tày trời và đi ngược với đạo đức. Cho nên, tôi cảm thấy mình tốt hơn vì tôi không phải là họ. Một con người ở hiện tại đâu có nghĩa là họ không có quá khứ. Bạn thân yêu, mình có, bạn có, và họ có. Có những hoàn cảnh, chưa chắc ta đã khác nếu không ở trong họ. Mình không nói hãy mặc kệ, ta luôn phải chịu trách nhiệm cho hành động của chính mình. Nhưng bắn họ thật là dễ, giết họ thật là dễ, vứt họ vào một cái hầm không bao giờ còn ánh sáng cũng thật là dễ, nhưng họ và con cháu họ, những người sinh ra trong hoàn cảnh của họ, sẽ không có cơ hội nhìn thấy và thấu hiểu việc sống lương thiện và bình an như thế nào là đúng, và không biết tình yêu thật sự là gì, khi chưa ai thể hiện cho họ biết điều đó. Chỉ trích và căm thù chưa bao giờ mang đến sự bình an và yêu thương

Đừng cố để làm cuộc đời mình hoàn hảo bằng cách chỉ chấp nhận mặt sáng. Hoàn hảo là khi bạn dấn thân trọn vẹn với trải nghiệm của chính mình, chấp nhận con người mình đã có lúc thế này sẽ có lúc thế kia. Chỉ có từng phán xét và mệt mỏi với điều đó mới khiến bạn thôi phán xét chính mình và người khác. Chỉ có sự phán xét của Người thật nhiều mới khiến bạn đi tìm sự bình an ở bên trong để không còn bị tác động bởi những lời nói. Bạn đi qua nó, trải nghiệm nó, học từ nó, đúc kết nó, rồi buông nó, và tiếp tục trải nghiệm khác

Vậy nên đừng dằn vặt và phán xét mình bởi vì bây giờ bạn đang trên chặng đường của bản thân và bạn thấy mình chưa đủ tốt. Để có thể từ bỏ sự phán xét, hãy cho mình thời gian. Và không từ bỏ được cũng không sao cả. Khi bạn học cách đứng ở vị trí người quan sát, bạn quan sát mọi thứ xảy ra trong tâm bạn, quán chiếu nó chứ không còn phóng chiếu lên mọi thứ, con người bên ngoài. Tương tự như những xúc cảm và suy nghĩ, mỗi lần sự phán xét nổi lên. Bạn sẽ ngồi lại làm việc với chính mình và hiểu nguyên do nó đến từ đâu thay vì phán xét một cách vô thức. Rồi dần dần, khi thích thú và quan sát sự phán xét nổi lên trong bạn, một cách tự nhiên, bạn sẽ cho phép nó được chuyển hóa, rồi dần dần trôi theo dòng nước ít dần mỗi ngày mà không hay

Còn nếu như bạn vẫn đang cảm thấy vui vẻ trong cái trải nghiệm của sự phán xét này. Tốt thôi, không sao cả. Nó có thể không phải là nạn nhân, mà là bạn cần trải nghiệm thêm và nó sẽ giúp bạn thật nhiều, chỉ cần là bạn thấy vui với điều đó

Có lẽ nhân gian muôn đời là thế. Người đến rồi Người đi. Chuyện đến rồi chuyện đi. Đâu cứ có thể phán xét mãi cả một đời người hay nhiều đời khác. Rồi bao giờ ta dừng lại để quay vào mình đây

Yêu thương và bình an gửi tới bạn 

About the Author

Để Nước Cuốn Đi / Blogger

Hãy để tình yêu mộc mạc của mình đánh thức tình yêu có sẵn trong bạn ❤️

0 comments:

Đăng nhận xét